Nơi góc vườn xưa căn nhà cũ
Em mòn mỏi đợi anh về
Để cùng nhau ta vun lại hàng cau, ươm thêm vài luống cải
Hạt giống lành mẹ cha để lại
Em vẫn gói gom cất giữ đã bao mùa
Những mùa trôi đi
Em vẫn đợi anh về
Để hái mấy trái ổi thơm, trưng vài nhành hoa dại
Nổi bếp lửa hồng nấu ấm trà xanh, sắp một bữa cơm chiều
Mình cùng uống, ăn những ngọt bùi từ khu vườn của mẹ
từ nước giếng trong của cha và từ cả tay em
Anh sẽ kể em nghe những câu chuyện trời Tây
Về những chuyến hành trình của riêng mình cho đến ngày trở lại
Em sẽ tiết lộ cho anh chuyện lũ sẻ sau hè
Chuyện mấy bông hoa, chuyện con mèo mun bên nhà hàng xóm
Ta cùng nhau lợp lại mái nhà xưa, gieo thêm những hạt lành
Những mùa trôi đi
Én liệng chao nghiêng
Cau rụng đầy ngõ vắng
Thềm đã rêu phong, ngói đỏ đã sang màu
Chỉ mái tóc xưa vẫn phủ hồn tinh khôi như lời mẹ dặn
Giữ cho em và giữ cả cho anh
Bao mùa đi qua, bao người đi qua
Nhưng không phải là anh.
Sớm nay
Có gì xôn xao ngoài ngõ
Bóng anh về
Em muốn chạy ào ra gục đầu, nức nở
Nhưng chợt chùn chân,
quay vào nhà đóng sầm cánh cửa
Gục đầu trên Thánh kinh
Anh đứng lặng ngoài hiên vai mang balo nặng trĩu
Có lẽ nào sau những trận cuồng phong
Em đã không còn tin khu vườn, ngôi nhà mình vén vun là nơi yên ổn
Để đón anh trở về sau những chặng chồn chân
Có lẽ nào sau những bão giông
Anh không còn đủ bao dung để nhận ra em
Một cô bé chờ anh, gục đầu trên Thánh kinh, run rẩy thu mình sau cánh cửa
Và anh không thể nhẫn kiên
Chìa đôi bàn tay kéo em đứng dậy
Rồi anh quay gót ra đi
Để khu vườn xưa chỉ là trong ảo ảnh
Để trong nhau ta chỉ là ảo ảnh...
Em mòn mỏi đợi anh về
Để cùng nhau ta vun lại hàng cau, ươm thêm vài luống cải
Hạt giống lành mẹ cha để lại
Em vẫn gói gom cất giữ đã bao mùa
Những mùa trôi đi
Em vẫn đợi anh về
Để hái mấy trái ổi thơm, trưng vài nhành hoa dại
Nổi bếp lửa hồng nấu ấm trà xanh, sắp một bữa cơm chiều
Mình cùng uống, ăn những ngọt bùi từ khu vườn của mẹ
từ nước giếng trong của cha và từ cả tay em
Anh sẽ kể em nghe những câu chuyện trời Tây
Về những chuyến hành trình của riêng mình cho đến ngày trở lại
Em sẽ tiết lộ cho anh chuyện lũ sẻ sau hè
Chuyện mấy bông hoa, chuyện con mèo mun bên nhà hàng xóm
Ta cùng nhau lợp lại mái nhà xưa, gieo thêm những hạt lành
Những mùa trôi đi
Én liệng chao nghiêng
Cau rụng đầy ngõ vắng
Thềm đã rêu phong, ngói đỏ đã sang màu
Chỉ mái tóc xưa vẫn phủ hồn tinh khôi như lời mẹ dặn
Giữ cho em và giữ cả cho anh
Bao mùa đi qua, bao người đi qua
Nhưng không phải là anh.
Sớm nay
Có gì xôn xao ngoài ngõ
Bóng anh về
Em muốn chạy ào ra gục đầu, nức nở
Nhưng chợt chùn chân,
quay vào nhà đóng sầm cánh cửa
Gục đầu trên Thánh kinh
Anh đứng lặng ngoài hiên vai mang balo nặng trĩu
Có lẽ nào sau những trận cuồng phong
Em đã không còn tin khu vườn, ngôi nhà mình vén vun là nơi yên ổn
Để đón anh trở về sau những chặng chồn chân
Có lẽ nào sau những bão giông
Anh không còn đủ bao dung để nhận ra em
Một cô bé chờ anh, gục đầu trên Thánh kinh, run rẩy thu mình sau cánh cửa
Và anh không thể nhẫn kiên
Chìa đôi bàn tay kéo em đứng dậy
Rồi anh quay gót ra đi
Để khu vườn xưa chỉ là trong ảo ảnh
Để trong nhau ta chỉ là ảo ảnh...
TPHCM
Tặng TN
Nhận xét
Đăng nhận xét