Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

TIA NHÌN THƠ BÉ

Đợi nhau Vầng trán hằn vạch thời gian Những cơn giông chớp đỏ Xé toạc Không gian vỡ nát Lớp lớp hố sâu phơi bày Từng cơn chồng chất Những đôi tay Cào cấu tìm nhau Róc từng mảng thịt da Máu và mồ hôi tứa đổ Xát vị mặn từ ngàn kiếp Giãy giụa Co rút từng cơn Trong vũng lầy nhầy nhụa Còn sót lại tia nhìn thơ bé Như giọt thanh lương Rớt xuống Hố sâu hóa thành hồ trong vắt Đóa sen nở giữa vũng lầy Để thịt lại liền da Để một chiếc cầu Bắc qua vạn ngàn xương máu
Các bài đăng gần đây

CÙNG RU GIẤC TRĂNG SAO

Nơi góc vườn xưa căn nhà cũ Em mòn mỏi đợi anh về Để cùng nhau ta vun lại hàng cau, ươm thêm vài luống cải Hạt giống lành mẹ cha để lại Em vẫn gói gom cất giữ đã bao mùa Những mùa trôi đi Én liệng chao nghiêng Cau rụng đầy ngõ vắng Thềm đã rêu phong, ngói đỏ đã sang màu Chỉ mái tóc xưa vẫn phủ hồn tinh khôi như lời mẹ dặn Giữ cho em và giữ cả cho anh Bao mùa đi qua, bao người đi qua Nhưng không phải là anh.   Sớm nay Có gì xôn xao ngoài ngõ Bóng anh về Đứng lặng ngoài hiên vai mang balo nặng trĩu Em chạy ào ra gục đầu, nức nở Sau những trận cuồng phong Em vẫn vững tin khu vườn, ngôi nhà mình vén vun là nơi yên ổn Để đón anh trở về sau những chặng chồn chân Ta cùng nhau hái mấy trái ổi thơm, trưng vài nhành hoa dại Nổi bếp lửa hồng nấu ấm trà xanh, sắp một bữa cơm chiều Mình cùng uống, ăn những ngọt bùi từ khu vườn của mẹ từ nước giếng trong của cha và từ cả tay em Anh lại kể em nghe những câu chuyện trời Tây Về những chuyến hành trình của riêng mình cho đến ngày trở ...

CHIẾC LÁ

Em như là cái lá Tươi non cả mùa Xuân Rồi hòa mình trong nắng Cho mùa Hạ mát lành Lại buông mình trong gió Vàng cả một trời Thu Rồi ẩn mình trong đất Cho Đông lạnh giá qua Những mùa sau lại đến Lá ở trong đất trời Chỉ là hình thái khác Anh có nhận ra em?

Hoang mang

Tôi hoang mang Trong nắng trưa Giữa gòng kìm kẹp Chiếc kiếng đen Chập chờn thực tại Mẹ chở em ngang qua tôi Vòng quay bánh xe lăn vội Lấp ló nụ cười em Vùng sáng sau tấm của lưng mẹ Giải phóng tôi Tôi mỉm miệng cười Thống nhất rồi, em - và - tôi. P/s: băng rôn, khẩu hiệu chăng nhiều quá!

Mắt biếc

(gửi tặng chú Grap đã chở mình từ Q. 12 về nhà) Quê hương tuổi thơ Những trái me tươi, chiếc đầu tròn sần sùi Giống như nửa cánh tay của người cha trúng đạn Khi lại giống cái dùi cui Đập xuống, hằn vào đôi dép Giữ đôi chân của tôi đi về phía tương lai Có lúc sợ trái me tươi Tôi nhâm nhi trái khế Giống như hình ngôi sao năm cánh Nước ứa vị chua trong họng Nhưng tôi cố nuốt Để được trôi theo đường đi của những vị anh hùng Tôi hát bài ca tự do của người chiến thắng Một sớm mắt biếc trồi lên dòng khói Mập mờ trùm vào cuốc xe ôm Của người lính bên kia Đôi giày rách lấp lánh một lời chào Tôi hoang mang hỏi chú: "Có đường nào đi về quá khứ?" Chú bảo: "Cô thấy không Đôi giày của tôi rách rồi Làm ơn! Cô hãy chọn điểm đến trên ứng dụng Người ta lập trình sẵn." Tôi gục đổ Đôi giày rách lấp lánh Soi cho tôi thấy từng múi khế hình ngôi sao 5 cánh Thấy trái me tươi hình cánh tay trúng đạn Vỡ oà Ngục tù Nhưng làm sao tôi có thể Rút chân ra khỏi đôi dép của mình Tôi muố...

Chiếc bút của anh

Tôi mang ra tờ giấy trắng Tò mò tìm cây bút của anh “Em muốn mượn vẽ một bức tranh Vẽ một cây cầu!” Cây bút quá đẹp Nhưng tôi vụng về khiến nó bật tung Những mảnh tách rời Mực văng lên giấy Tôi giơ ống bút nhòm qua chiếc lỗ tròn xoe Giống như khi tôi ôm khẩu súng trong lớp tập quân sự và đang ngắm bắn Thầy tôi hô “Bắn!” Tôi bàng hoàng thấy đóa hải đường Nở bung ra ở đầu kia thân bút Bà ngoại tôi lầm rầm nơi góc vườn “Hoa nở quanh năm Thật nhiệm màu Thằng Hiếu mãi chẳng chịu về mà tưới cây” Tôi thấy giọt sương còn đọng trên cánh hải đường Long lanh như giọt máu Những nhụy hoa vàng như cánh sao trên mũ cối của bác Hiếu trên ban thờ. Tôi xoay chiếc ống bút Nhòm lên bầu trời Thấy chiếc máy bay ngang qua tạo thành vệt sáng Những đám mây bị xé toạc lộn xộn như một cuộc di tản Bỏ lại phía sau những đám khói Tôi reo lên: “Anh thấy không phía trên vệt sáng Có đám mây như những gốc hồng Trong khu vườn nhà anh” Anh bảo tô...

Không đề

Ngoài kia, những căn nhà ngổn ngang chói nắng, những dòng đời ken đặc ngược xuôi (*) Một mình tôi đứng dưới hiên nhà Tưới những khóm hoa dịu dàng như mắt trẻ Mong lũ sẻ có chiều nào rảnh rỗi Sà xuống chơi chốc lát lại vù đi Bốn mùa Ngoài kia, những căn nhà ngổn ngang chói nắng, những dòng đời tất tả ngược xuôi Hoa nở rồi tàn Lũ sẻ đến rồi đi Tôi vẫn đứng dưới hiên Tưới những đám hoa dịu dàng như mắt trẻ. ---- (*) 2 câu thơ của người khác