Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 10, 2020

TIA NHÌN THƠ BÉ

Đợi nhau Vầng trán hằn vạch thời gian Những cơn giông chớp đỏ Xé toạc Không gian vỡ nát Lớp lớp hố sâu phơi bày Từng cơn chồng chất Những đôi tay Cào cấu tìm nhau Róc từng mảng thịt da Máu và mồ hôi tứa đổ Xát vị mặn từ ngàn kiếp Giãy giụa Co rút từng cơn Trong vũng lầy nhầy nhụa Còn sót lại tia nhìn thơ bé Như giọt thanh lương Rớt xuống Hố sâu hóa thành hồ trong vắt Đóa sen nở giữa vũng lầy Để thịt lại liền da Để một chiếc cầu Bắc qua vạn ngàn xương máu