Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2020

Hoang mang

Tôi hoang mang Trong nắng trưa Giữa gòng kìm kẹp Chiếc kiếng đen Chập chờn thực tại Mẹ chở em ngang qua tôi Vòng quay bánh xe lăn vội Lấp ló nụ cười em Vùng sáng sau tấm của lưng mẹ Giải phóng tôi Tôi mỉm miệng cười Thống nhất rồi, em - và - tôi. P/s: băng rôn, khẩu hiệu chăng nhiều quá!

Mắt biếc

(gửi tặng chú Grap đã chở mình từ Q. 12 về nhà) Quê hương tuổi thơ Những trái me tươi, chiếc đầu tròn sần sùi Giống như nửa cánh tay của người cha trúng đạn Khi lại giống cái dùi cui Đập xuống, hằn vào đôi dép Giữ đôi chân của tôi đi về phía tương lai Có lúc sợ trái me tươi Tôi nhâm nhi trái khế Giống như hình ngôi sao năm cánh Nước ứa vị chua trong họng Nhưng tôi cố nuốt Để được trôi theo đường đi của những vị anh hùng Tôi hát bài ca tự do của người chiến thắng Một sớm mắt biếc trồi lên dòng khói Mập mờ trùm vào cuốc xe ôm Của người lính bên kia Đôi giày rách lấp lánh một lời chào Tôi hoang mang hỏi chú: "Có đường nào đi về quá khứ?" Chú bảo: "Cô thấy không Đôi giày của tôi rách rồi Làm ơn! Cô hãy chọn điểm đến trên ứng dụng Người ta lập trình sẵn." Tôi gục đổ Đôi giày rách lấp lánh Soi cho tôi thấy từng múi khế hình ngôi sao 5 cánh Thấy trái me tươi hình cánh tay trúng đạn Vỡ oà Ngục tù Nhưng làm sao tôi có thể Rút chân ra khỏi đôi dép của mình Tôi muố...

Chiếc bút của anh

Tôi mang ra tờ giấy trắng Tò mò tìm cây bút của anh “Em muốn mượn vẽ một bức tranh Vẽ một cây cầu!” Cây bút quá đẹp Nhưng tôi vụng về khiến nó bật tung Những mảnh tách rời Mực văng lên giấy Tôi giơ ống bút nhòm qua chiếc lỗ tròn xoe Giống như khi tôi ôm khẩu súng trong lớp tập quân sự và đang ngắm bắn Thầy tôi hô “Bắn!” Tôi bàng hoàng thấy đóa hải đường Nở bung ra ở đầu kia thân bút Bà ngoại tôi lầm rầm nơi góc vườn “Hoa nở quanh năm Thật nhiệm màu Thằng Hiếu mãi chẳng chịu về mà tưới cây” Tôi thấy giọt sương còn đọng trên cánh hải đường Long lanh như giọt máu Những nhụy hoa vàng như cánh sao trên mũ cối của bác Hiếu trên ban thờ. Tôi xoay chiếc ống bút Nhòm lên bầu trời Thấy chiếc máy bay ngang qua tạo thành vệt sáng Những đám mây bị xé toạc lộn xộn như một cuộc di tản Bỏ lại phía sau những đám khói Tôi reo lên: “Anh thấy không phía trên vệt sáng Có đám mây như những gốc hồng Trong khu vườn nhà anh” Anh bảo tô...