(gửi tặng chú Grap đã chở mình từ Q. 12 về nhà) Quê hương tuổi thơ Những trái me tươi, chiếc đầu tròn sần sùi Giống như nửa cánh tay của người cha trúng đạn Khi lại giống cái dùi cui Đập xuống, hằn vào đôi dép Giữ đôi chân của tôi đi về phía tương lai Có lúc sợ trái me tươi Tôi nhâm nhi trái khế Giống như hình ngôi sao năm cánh Nước ứa vị chua trong họng Nhưng tôi cố nuốt Để được trôi theo đường đi của những vị anh hùng Tôi hát bài ca tự do của người chiến thắng Một sớm mắt biếc trồi lên dòng khói Mập mờ trùm vào cuốc xe ôm Của người lính bên kia Đôi giày rách lấp lánh một lời chào Tôi hoang mang hỏi chú: "Có đường nào đi về quá khứ?" Chú bảo: "Cô thấy không Đôi giày của tôi rách rồi Làm ơn! Cô hãy chọn điểm đến trên ứng dụng Người ta lập trình sẵn." Tôi gục đổ Đôi giày rách lấp lánh Soi cho tôi thấy từng múi khế hình ngôi sao 5 cánh Thấy trái me tươi hình cánh tay trúng đạn Vỡ oà Ngục tù Nhưng làm sao tôi có thể Rút chân ra khỏi đôi dép của mình Tôi muố...