Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2017

NÀNG

Sau lời giới thiệu của MC, Hùng bước lên sân khấu trong tiếng vỗ hay và cả tiếng la ó từ phía khán giả của phòng trà. Hướng mắt về phía nàng, Hùng mỉm cườ i: - Bài hát này xin dành tặng cho cô gái nhỏ nhắn đang ngồi trong góc phòng kia” Mọi con mắt đổ dồn về phía nàng, đặc biệt những phụ nữ, họ như có chút gì ghen tị với đặc ân này của nàng. Có lẽ do Hùng điển trai, giàu có, ga-lăng và hát hay, vốn là khách thường xuyên của phòng trà nên được nhiều cô nàng ngưỡng mộ săn đón. Nhưng Hùng lại để mắt đến nàng… Nàng quen Hùng 3 tháng trước trong một chuyến đi từ thiện về miền núi. Nàng tìm thấy ở Hùng sự đồng điệu trong các dự định hướng đến cộng đồng và một vài quan điểm sống. Nàng không biết Hùng say đắm nàng vì điều gì, nàng cũng chưa bao giờ thắc mắc. Chỉ biết một lần Hùng khẳng định: nàng là hàng hiếm, một bông hoa lạ xuất hiện tự nhiên giữa những loài hoa quen thuộc đến nhàm chán xung quanh. “Gọi nắng trên vai em gầy, đường xa áo bay, nắng qua mắt buồn, lòng hoa bướm say…....

Bàn về chuyện tự học

Trước hết, cần phải nói rằng, tự học là một chuyện vạn bất đắc dĩ, vì ai cũng biết câu tục ngữ “Không thầy đố mày làm nên”. Một câu hoàn toàn đúng, đúng hơn là người ta tưởng rất nhiều. Có lẽ không ai lại không muốn có thầy khi cần học một nghề gì, hay dù chỉ là một trò hay một mẹo vặt nào cũng vậy. Và dù không có thầy “chính danh” thì vẫn có thể học từ những người mình quen biết. Đôi khi những người này, chính nhờ cái số đông và tính đa dạng của họ, còn có thể dạy cho mình nhiều hơn và một cách có hiệu quả hơn cả thầy nữa. Học thầy không tày học bạn kia mà! Viết đến đây tôi sực nhớ đến lời một nhà văn Pháp mà tôi không nhớ tên, nói rằng xưa nay chưa có và không thể có người nào thực sự tự học cả. Và chỉ có những kẻ cực kỳ hợm hĩnh và vô ân mới có thể nói khoác rằng mình là người tự học. Quả đúng như vậy: ai mà chẳng học của người khác? Làm gì có ai không nhờ người khác mà biết được phần lớn những gì mình biết? Trước tiên, người ta học mẹ mình, rồi đến bố mình, rồi đến những ngườ...